Повернутися до розділу "Перетворення Лоренца для полів" .
Основні вирази, з якими будуть виконуватися викладки - це сила Лоренца і перетворення для 3-вектора сили:
F
=
q
E
+
q
c
[
v
×
B
]
(
.1
)
{\displaystyle \ \mathbf F = q \mathbf E + \frac{q}{c}[\mathbf v \times \mathbf B ] \qquad (.1)}
,
F
γ
(
1
−
(
u
⋅
v
)
c
2
)
=
F
′
−
γ
u
c
2
(
v
′
⋅
F
′
)
+
Γ
u
c
2
(
u
⋅
F
′
)
(
.2
)
{\displaystyle \ \frac{\mathbf F}{\gamma \left( 1 - \frac{(\mathbf u \cdot \mathbf v)}{c^{2}}\right)} = \mathbf F' - \gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf v' \cdot \mathbf F' ) + \Gamma \frac{\mathbf u }{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf F' ) \qquad (.2)}
.
Перетворення Лоренца для напруженості електричного поля [ ]
В силу принципу відносності вибір ІСВ не може позначитися на загальності перетворень, що були отримані для переходу між обраними ІСВ. Це дозволяє спростити вирази, наприклад, для перетворення 3-вектора сили при переході до нової ІСВ.
Нехай у ІСВ А пробний заряд покоїться,
v
=
0
{\displaystyle \ \mathbf v = 0}
. Тоді у ІСВ А', що рухається із швидкістю
u
{\displaystyle \ \mathbf u}
, заряд має швидкість
v
′
=
−
u
{\displaystyle \ \mathbf v' = - \mathbf u}
. Тоді, використовуючи
(
.2
)
{\displaystyle \ (.2)}
, можна записати:
F
γ
=
F
′
−
γ
u
c
2
(
u
⋅
F
′
)
+
Γ
u
c
2
(
u
⋅
F
′
)
=
F
′
+
(
u
⋅
F
′
)
u
c
2
(
Γ
−
γ
)
=
|
Γ
=
γ
2
1
+
γ
|
=
F
′
−
(
u
⋅
F
′
)
u
c
2
γ
1
+
γ
=
F
′
−
Γ
γ
u
c
2
(
u
⋅
F
′
)
{\displaystyle \ \frac{\mathbf F}{\gamma} = \mathbf F' - \gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf F' ) + \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf F' ) = \mathbf F' + (\mathbf u \cdot \mathbf F' )\frac{\mathbf u}{c^{2}}(\Gamma - \gamma) = \left| \Gamma = \frac{\gamma^{2}}{1 + \gamma} \right| = \mathbf F' - (\mathbf u \cdot \mathbf F' )\frac{\mathbf u}{c^{2}}\frac{\gamma}{1 + \gamma} = \mathbf F' - \frac{\Gamma}{\gamma}\frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf F' )}
.
Звідси слідує, що
F
=
γ
F
′
−
Γ
u
c
2
(
u
⋅
F
′
)
(
.3
)
{\displaystyle \ \mathbf F = \gamma \mathbf F' - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf F' ) \qquad (.3)}
.
З урахуванням того, що відносно ІСВ А сила
F
{\displaystyle \ \mathbf F}
, що діє на пробний заряд
q
{\displaystyle \ q}
, рівна
F
=
q
E
{\displaystyle \ \mathbf F = q\mathbf E}
,
а відносно ІСВ А' ця ж сила рівна
F
′
=
q
E
′
−
q
c
[
u
×
B
′
]
{\displaystyle \ \mathbf F' = q \mathbf E' - \frac{q}{c}[\mathbf u \times \mathbf B ' ]}
,
можна перетворити
(
.3
)
{\displaystyle \ (.3)}
:
q
E
=
q
[
γ
(
E
′
−
1
c
[
u
×
B
′
]
)
−
Γ
u
c
2
(
u
⋅
E
′
)
]
{\displaystyle \ q \mathbf E = q\left[\gamma \left( \mathbf E' - \frac{1}{c}[\mathbf u \times \mathbf B' ]\right) - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}} (\mathbf u \cdot \mathbf E' )\right]}
,
де враховано, що
(
u
⋅
[
u
×
B
]
)
=
0
{\displaystyle \ (\mathbf u \cdot [\mathbf u \times \mathbf B ]) = 0}
у доданку при
Γ
{\displaystyle \ \Gamma}
.
Отже,
E
=
γ
(
E
′
−
1
c
[
u
×
B
′
]
)
−
Γ
u
c
2
(
u
⋅
E
′
)
(
.4
)
{\displaystyle \ \mathbf E = \gamma \left( \mathbf E' - \frac{1}{c}[\mathbf u \times \mathbf B' ]\right) - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf E') \qquad (.4)}
,
що і є шуканим перетворенням Лоренца для вектора напруженості електричного поля.
Обернене перетворення отримується шляхом замін
u
→
−
u
,
E
′
→
E
,
E
→
E
′
B
′
→
B
{\displaystyle \ \mathbf u \to -\mathbf u , \quad \mathbf E' \to \mathbf E , \quad \mathbf E \to \mathbf E' \quad \quad \mathbf B' \to \mathbf B}
:
E
′
=
γ
(
E
+
1
c
[
u
×
B
]
)
−
Γ
u
c
2
(
u
⋅
E
)
(
.5
)
{\displaystyle \ \mathbf E' = \gamma \left( \mathbf E + \frac{1}{c}[\mathbf u \times \mathbf B ]\right) - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf u \cdot \mathbf E ) \qquad (.5)}
,
у чому можна, при бажанні, переконатися і "в лоб" .
Якщо вибрати орієнтацію вісей ІСВ таким чином, що
u
=
(
u
,
0
,
0
)
{\displaystyle \ \mathbf u = (u, 0, 0)}
, то
(
.5
)
{\displaystyle \ (.5)}
зручно також розписати покомпонентно. Дійсно,
E
′
=
γ
E
+
1
c
|
i
j
k
u
0
0
B
x
B
y
B
z
|
−
Γ
u
c
2
u
B
x
=
γ
(
E
x
,
E
y
,
E
z
)
+
1
c
(
0
,
−
u
B
z
,
u
B
y
)
−
Γ
u
c
2
B
x
(
u
,
0
,
0
)
=
{\displaystyle \ \mathbf E' = \gamma \mathbf E + \frac{1}{c}\begin{vmatrix} \mathbf i & \mathbf j & \mathbf k \\ u & 0 & 0 \\ B_{x} & B_{y} & B_{z} \end{vmatrix} - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}uB_{x} = \gamma (E_{x}, E_{y}, E_{z}) + \frac{1}{c}(0, -uB_{z}, uB_{y}) - \Gamma \frac{u}{c^{2}}B_{x}(u, 0, 0) = }
=
(
(
γ
−
Γ
u
2
c
2
)
E
x
,
γ
(
E
y
−
u
c
B
z
)
,
γ
(
E
z
+
u
c
B
y
)
)
=
|
Γ
u
2
c
2
=
γ
−
1
|
=
(
E
x
,
γ
(
E
y
−
u
c
B
z
)
,
γ
(
E
z
+
u
c
B
y
)
)
(
.7
)
{\displaystyle \ = \left(\left(\gamma - \Gamma \frac{u^{2}}{c^{2}}\right)E_{x}, \gamma \left(E_{y} - \frac{u}{c}B_{z}\right), \gamma \left(E_{z} + \frac{u}{c}B_{y} \right)\right) = \left| \Gamma \frac{u^{2}}{c^{2}} = \gamma - 1 \right| = \left(E_{x}, \gamma \left( E_{y} - \frac{u}{c}B_{z}\right), \gamma \left( E_{z} + \frac{u}{c}B_{y}\right)\right) \qquad (.7)}
.
Перетворення Лоренца для індукції магнітного поля [ ]
Маючи перетворення для напруженості електричного поля, можна знайти перетворення для індукції магнітного поля. Це не є випадковістю, оскільки індукція визначається через швидкість ІСВ і напруженість електричного поля.
Для початку, вираз
(
.5
)
{\displaystyle \ (.5)}
можна домножити зліва на швидкість ІСВ
u
{\displaystyle \ \mathbf u}
, після чого - підставити зправа вираз
(
.4
)
{\displaystyle \ (.4)}
. Тоді
B
=
γ
(
B
′
+
1
c
[
u
×
E
′
]
)
−
Γ
u
c
2
(
B
′
⋅
u
)
(
.8
)
{\displaystyle \ \mathbf B = \gamma \left(\mathbf B' + \frac{1}{c}[\mathbf u \times \mathbf E' ]\right) - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf B' \cdot \mathbf u ) \qquad (.8)}
.
Аналогічно до перетворень із напруженістю електричного поля, із
(
.8
)
{\displaystyle \ (.8)}
можна отримати:
B
′
=
γ
(
B
−
1
c
[
u
×
E
]
)
−
Γ
u
c
2
(
B
⋅
u
)
(
.10
)
{\displaystyle \ \mathbf B' = \gamma \left(\mathbf B - \frac{1}{c}[\mathbf u \times \mathbf E ]\right) - \Gamma \frac{\mathbf u}{c^{2}}(\mathbf B \cdot \mathbf u ) \qquad (.10)}
.
Прийнявши
u
=
(
u
,
0
,
0
)
{\displaystyle \ \mathbf u = (u, 0, 0)}
,
(
.10
)
{\displaystyle \ (.10)}
можна просто розписати покомпонентно:
B
′
=
γ
B
−
γ
c
(
0
,
−
u
E
z
,
u
E
y
)
−
Γ
c
2
(
u
,
0
,
0
)
u
B
x
=
(
B
x
(
γ
−
Γ
u
2
c
2
)
,
γ
(
B
y
+
u
c
E
z
)
,
γ
(
B
z
−
u
c
E
y
)
)
=
{\displaystyle \ \mathbf B' = \gamma \mathbf B - \frac{\gamma}{c}(0, -uE_{z}, uE_{y}) - \frac{\Gamma}{c^{2}}(u, 0, 0)uB_{x} = \left( B_{x}\left(\gamma - \Gamma\frac{u^{2}}{c^{2}}\right), \gamma \left( B_{y} + \frac{u}{c}E_{z}\right), \gamma \left( B_{z} - \frac{u}{c}E_{y}\right)\right) = }
=
(
B
x
,
γ
(
B
y
+
u
c
E
z
)
,
γ
(
B
z
−
u
c
E
y
)
)
(
.11
)
{\displaystyle \ = \left( B_{x}, \gamma \left( B_{y} + \frac{u}{c}E_{z}\right), \gamma \left( B_{z} - \frac{u}{c}E_{y}\right)\right) \qquad (.11)}
.
Інваріанти перетворень електромагнітного поля [ ]
Використовуючи
(
.7
)
,
(
.11
)
{\displaystyle \ (.7), (.11)}
, можна показати інваріантність наступних виразів:
(
E
′
⋅
B
′
)
,
E
′
2
−
B
′
2
{\displaystyle \ (\mathbf E' \cdot \mathbf B' ), \quad \mathbf E'^{2} - \mathbf B'^{2}}
.
Дійсно,
(
E
′
⋅
B
′
)
=
E
x
B
x
+
E
y
B
y
+
E
z
B
z
=
E
x
B
x
+
γ
2
(
E
y
−
u
c
B
z
)
(
B
y
+
u
c
E
z
)
+
γ
2
(
E
z
+
u
c
B
y
)
(
B
z
−
u
c
E
y
)
=
{\displaystyle \ (\mathbf E' \cdot \mathbf B' ) = E_{x}B_{x} + E_{y}B_{y} + E_{z}B_{z} = E_{x}B_{x} + \gamma^{2}\left( E_{y} - \frac{u}{c}B_{z}\right)\left( B_{y} + \frac{u}{c}E_{z} \right) + \gamma^{2}\left( E_{z} + \frac{u}{c}B_{y}\right)\left( B_{z} - \frac{u}{c}E_{y} \right) = }
=
E
x
B
x
+
E
y
B
y
γ
2
(
1
−
u
2
c
2
)
+
E
z
B
z
γ
2
(
1
−
u
2
c
2
)
+
u
c
γ
2
E
y
E
z
−
u
c
γ
2
B
y
B
z
−
u
c
γ
2
E
y
E
z
+
u
c
γ
2
B
y
B
z
=
(
E
⋅
B
)
=
i
n
v
{\displaystyle \ = E_{x}B_{x} + E_{y}B_{y}\gamma^{2}\left(1 - \frac{u^{2}}{c^{2}} \right) + E_{z}B_{z}\gamma^{2}\left(1 - \frac{u^{2}}{c^{2}} \right) + \frac{u}{c}\gamma^{2}E_{y}E_{z} - \frac{u}{c}\gamma^{2}B_{y}B_{z} - \frac{u}{c}\gamma^{2}E_{y}E_{z} + \frac{u}{c}\gamma^{2}B_{y}B_{z} = (\mathbf E \cdot \mathbf B ) = inv}
;
E
′
2
−
B
′
2
=
(
E
′
−
B
′
)
(
E
′
+
B
′
)
=
(
[
E
x
−
B
x
,
γ
(
E
y
−
B
y
−
u
c
(
B
z
+
E
z
)
)
,
γ
(
E
z
−
B
z
+
u
c
(
E
y
+
B
y
)
)
]
⋅
{\displaystyle \ \mathbf E'^{2} - \mathbf B'^{2} = (\mathbf E' - \mathbf B' )(\mathbf E' + \mathbf B') = ( \left[ E_{x} - B_{x}, \gamma \left( E_{y} - B_{y} - \frac{u}{c}(B_{z} + E_{z}) \right), \gamma \left( E_{z} - B_{z} + \frac{u}{c}(E_{y} + B_{y})\right) \right] \cdot }
⋅
[
E
x
+
B
x
,
γ
(
E
y
+
B
y
+
u
c
(
E
z
−
B
z
)
)
,
γ
(
E
z
+
B
z
+
u
c
(
B
y
−
E
y
)
)
]
)
=
{\displaystyle \ \cdot \left[ E_{x} + B_{x}, \gamma \left( E_{y} + B_{y} + \frac{u}{c}(E_{z} - B_{z})\right), \gamma \left( E_{z} + B_{z} + \frac{u}{c}(B_{y} - E_{y})\right) \right] ) = }
=
E
x
2
−
B
x
2
+
γ
2
E
y
2
(
1
−
u
2
c
2
)
−
γ
2
B
y
2
(
1
−
u
2
c
2
)
+
γ
2
E
z
2
(
1
−
u
2
c
2
)
−
γ
2
B
z
2
(
1
−
u
2
c
2
)
+
{\displaystyle \ = E_{x}^{2} - B_{x}^{2} + \gamma^{2}E_{y}^{2}\left( 1 - \frac{u^{2}}{c^{2}}\right) - \gamma^{2}B_{y}^{2}\left( 1 - \frac{u^{2}}{c^{2}}\right) + \gamma^{2}E_{z}^{2}\left( 1 - \frac{u^{2}}{c^{2}}\right) - \gamma^{2}B_{z}^{2}\left( 1 - \frac{u^{2}}{c^{2}}\right) + }
+
γ
2
u
c
[
E
y
E
z
−
E
y
B
z
−
2
E
z
B
y
+
B
y
B
z
−
E
y
B
z
−
E
y
E
z
−
B
y
B
z
+
2
E
z
B
y
−
E
y
E
z
−
B
y
B
z
+
E
y
B
z
+
E
y
E
z
+
E
y
B
z
+
B
y
B
z
]
=
{\displaystyle \ + \gamma^{2}\frac{u}{c}\left[ E_{y}E_{z} - E_{y}B_{z} - 2E_{z}B_{y} + B_{y}B_{z} - E_{y}B_{z} - E_{y}E_{z} - B_{y}B_{z} + 2E_{z}B_{y} - E_{y}E_{z} - B_{y}B_{z} + E_{y}B_{z} + E_{y}E_{z} + E_{y}B_{z} + B_{y}B_{z} \right] = }
=
E
2
−
B
2
=
i
n
v
{\displaystyle \ = \mathbf E^{2} - \mathbf B^{2} = inv}
.
Розглядаючи ці інваріанти, можна зробити декілька важливих висновків.
1. Якщо
B
2
>
E
2
,
E
⊥
B
{\displaystyle \ \mathbf B^{2} > \mathbf E^{2}, \mathbf E \bot \mathbf B}
, то можна вибрати ІСВ таку, що у ній
E
′
=
0
,
B
′
≠
0
{\displaystyle \ \mathbf E' = \mathbf 0, \mathbf B' \neq \mathbf 0}
(нуль-вектор ортогональний будь-якому вектору). Це значно спрощує розв'язок рівнянь Максвелла і аналіз динаміки заряджених тіл у полі. Якщо ж друга умова не виконується, то вибрати таку ІСВ неможливо.
2. Аналогічно, якщо
B
2
<
E
2
,
E
⊥
B
{\displaystyle \ \mathbf B^{2} < \mathbf E^{2}, \mathbf E \bot \mathbf B}
, можна вибрати ІСВ таку, що у ній
B
′
=
0
,
E
′
≠
0
{\displaystyle \ \mathbf B' = \mathbf 0, \mathbf E' \neq \mathbf 0}
.
3. Якщо у деякій ІСВ
B
=
0
,
E
≠
0
{\displaystyle \ \mathbf B = \mathbf 0, \mathbf E \neq \mathbf 0}
, то при переході до іншої ІСВ, у загальному випадку, буде як електричне, так і магнітне поля, причому вектори індукції магнітного поля і напруженості електричного поля будуть ортогональними.
4. Плоска хвиля, для якої
E
⊥
B
,
|
E
|
=
|
B
|
{\displaystyle \ \mathbf E \bot \mathbf B , |\mathbf E | = |\mathbf B | }
, залишається такою у будь-якій ІСВ.